LỐI RẼ ÂN TÌNH
Một lần ngã ngựa để muôn đời đứng vững,
Một lần nghi ngờ để muôn thuở yêu thương.
Một lần chết đi để ngàn thu sống mãi,
Một lần chối từ để vạn kiếp tuyên dương…
Cõi lòng ấy sục sôi bầu nhiệt huyết
Vinh danh Giavê, ý lực sống rạng ngời…
Quyết tiêu diệt hết những phường chối đối,
Lòng trung thành như ngọn đuốc chiếu soi…
Rồi một buổi bỗng nhiên ngài gục ngã,
Trên nẻo đường Damas bước xung phong,
Đức Kitô, “Người thân quen xa lạ”
Đã thân chinh dừng bước gõ cửa lòng !
Mắt dóng lại cho linh hồn rộng mở,
Mù xác thân nhưng rực sáng tâm linh,
Vĩnh biệt từ đây hành trình săn đuổi,
Ngược hướng đời, theo lối rẽ ân tình !
Đám Mây Nhân Chứng - Mây Trắng