VÒNG TRÒN CỦA NIỀM VUI
Một hôm, bác nông dân gõ cửa đan viện, thày đan sĩ ra mở cửa.
- Đây là những trái ngon nhất trong vườn, con xin biếu thày.
- Cảm ơn bác! chắc chắn cả nhà sẽ rất vui vì tấm lòng của bác.
- Không! Con muốn biếu thày, vì bất cứ khi nào con đến, thày luôn là người vui vẻ đón tiếp con.
Vị đan sĩ cầm chùm nho, ngắm nghía một lúc và quyết định đem tới đặt trước cửa phòng Thày đan viện trưởng, người đã luôn khuyến khích thày bằng những lời lẽ khôn ngoan.
Đan viện trưởng rất vui khi nhìn nhận được chùm nho. Ngắm nghía một lúc, thày mang tặng nó cho một đan sĩ già đang đau bệnh.
Và rồi, sau khi ngắm nghía một lúc, vị đan sĩ già tặng nó cho anh đầu bếp, người đã phục vụ đan viện những bữa ăn chu đáo.
Người đầu bếp rất vui nhận được chùm nho. Nhưng, ngắm nghía một lúc, anh đầu bếp tặng nó cho đan sĩ trẻ nhất, người luôn nhanh nhẹn giúp đỡ anh các việc nặng.
Khi nhận được chùm nho, đan sĩ trẻ nhớ lại lần đầu tiên đến đan viện, và chính sự hiếu khách của đan sĩ coi cổng đã níu thày ở lại đan viện.
Vị đan sĩ coi cổng mang chùm nho xuống phòng ăn…
Vòng tròn của niềm vui đã khép lại…