NGƯỠNG VỌNG
Họ đã đến từ diệu vời đau khổ,
Ôi thánh nhân, người được Chúa yêu thương,
Những con người đã vượt biển dương gian
Muôn sóng gió, vẫn vững tay chèo chống !
Đã dám chết để bước vào cõi sống,
Đã dám cho đi để còn mãi muôn đời,
Đã sẻ chia từng tiếng khóc, nụ cười,
Đời bể khổ, sao riêng ta sung sướng ?
Đã dám vượt lên những mảnh đời vất vưởng,
Dám ôm vào lòng những thân thể rã rời,
Đã nhận ra dấu vết của “Con Người”
Đang ẩn dạng dưới ngàn muôn mặt nạ :
Chính Chúa đó, dưới bóng hình xa lạ,
Đã hơn một lần nhập thể kiếp người,
Đau khổ nào xin chia sẻ cho vơi,
Lời Chân Lý, xin truyền loan khắp cõi !
Mạng sống nào đã đem ra đánh đổi,
Cho hòa bình, công lý mãi lên ngôi,
Giữa giá băng đời, bầu nhiệt huyết sục sôi
Cho vinh danh Chúa khắp nơi rực sáng…
Nơi dương gian, ngước nhìn quê hằng sống,
Lời ngợi ca sao diễn tả phúc vinh
Của những người trên vương quốc Thiên đình,
Cõi yêu thương mãi chan hòa phước đức !
Xin thương nhìn đến cõi trần gian thế tục,
Bao đam mê luôn ám ảnh tâm hồn,
Những tính toan cho tâm trí long đong,
Quên cõi phúc, tình Cha luôn mong đợi.
Xin chuyển cầu cho thế nhân mòn mỏi,
Giữa đời thường luôn ngưỡng vọng Thiên cung,
Luôn nhớ mình còn một cõi quê hương,
Nơi các anh chị Thánh hằng yêu thương, chờ đón !
Đám Mây Nhân Chứng - Mây Trắng