ĂN NĂN
Ngọn đèn dầu kia ơi,
Mi vô tư vô giác,
Cả ngày đêm đứng gác,
Bên Giêsu tình thương.
Ôi, Giêsu hiền hậu,
Trong âm thầm lặng yên,
Chờ đợi con vô hạn,
Mòn mỏi chỉ vì yêu.
Thế mà con hờ hững,
Mải chia trí lo ra,
Chuyện tầm phào suy tưởng,
Bao giây phút dần qua.
Con thật là tồi tệ,
Thua đèn cháy âm thầm,
Thua bông hoa tươi đẹp,
Con gục đầu ăn năn.
Nt. Isave Phi Long