MỘT CHUYỆN TÌNH
Chuyện tình một kẻ phiêu lưu,
Cậy trông sức Chúa để cưu mang đời.
Xác thân yếu đuối phận người,
Mà mong gánh lấy cuộc đời đau thương.
Một kẻ mưa nắng thất thường,
Vui buồn lẫn lộn, nhiều đường muốn đi.
Giữa đường có lắm gian nguy,
Muốn nên một kiếp nữ nhi anh hùng.
Ngờ đâu Chúa lại thương dùng,
Cho thành một kiếp người hùng tâm linh.
Can đảm đón nhận ba “đinh”,
KHÓ NGHÈO, VÂNG PHỤC, KHIẾT TRINH trọn đời.
Để nên nhân chứng cho Lời,
Rao truyền ân phúc muôn người chờ mong.
Đây “đinh” KHIẾT TỊNH con mang,
Đẩy xa lạc thú, ước mong thế trần.
Những gì vui hưởng xác thân,
Những gì say đắm hồng trần thế gian,
Những gì thỏa chí giác quan,
Nguyện xin dâng Chúa thề đoan trọn tình.
KHÓ NGHÈO con chọn đóng đinh,
Tránh xa lợi lộc, quân bình đời tư,
Tránh xa những thứ phù du,
Và lòng ước muốn đầy dư bạc tiền,
Lại thêm tham vọng thế quyền,
Cuốn con vào xoáy truân chuyên cuộc đời.
Dâng hiến con được thảnh thơi
Tự do yêu Chúa, yêu người hết tâm.
Này đây VÂNG PHỤC con dâng,
Ý riêng, sở thích, tinh thần cá nhân,
Khiêm nhu đối thoại khi cần,
Lắng nghe cởi mở, âm thầm hy sinh.
Để nên hiến lễ ân tình,
Dâng lên Thiên Chúa trung trinh vẹn tròn.
Một đời yêu Chúa sắt son,
Hoàn tất hiến lễ tình con với Ngài.
Têrêsa Hồng Gấm, OP
(Trích NS. Catarina 47)