XIN LÀM NGỌN CỎ
Hang lừa nơi trú ngụ,
Máng cỏ biến thành nôi,
Khẽ thôi cho Chúa ngủ,
Chúa Hài nhi đây rồi.
Âm thầm trong giá buốt,
Ôi, Chúa Tể vinh quang,
Chọn kiếp người nghèo khó,
Nhận cảnh sống cơ hàn.
Này tấm thân nhỏ bé,
Sưởi ấm chẳng áo bông,
Lừa thở hơi khe khẽ,
Ðể Chúa yên giấc nồng.
Giữa đồng hoang cô quạnh,
Thoảng thơm mùi cỏ hoa,
Chúa mỉm cười rạng rỡ,
Tình yêu chảy chan hoà.
Chúa ngủ nhưng vẫn biết,
Con đang quỳ nơi đây,
Hoà nhịp cùng trời đất,
Tụng ca Chúa muôn trùng.
Ôi, tình yêu tuyệt mỹ,
Nào ai sánh được chăng?
Chỉ vì yêu nhân thế,
Chúa xuống trần giá băng.
Ngài đốt lên yêu mến,
Cho tim con rực hồng,
Cho lửa thiêng lan toả,
Lòng con hết mùa đông.
Con xin làm ngọn cỏ,
Trải bên nôi Chúa nằm,
Ðể Chúa thêm chút ấm,
Con vui mãi ngàn năm.
Nt. Maria Thu Hiền, OP