daminhthanhtam.com

Toàn văn Sứ điệp của ĐTC Phanxicô về Ngày Thế giới Cầu nguyện cho Ơn gọi - THÁNH GIUSE, GIẤC MƠ CỦA ƠN GỌI

23.03.2021 Cổ võ ơn gọi

Hôm 19/3/2021, Lễ Mừng Kính trọng thể Thánh Giuse, Đức Giáo Hoàng Phanxicô đã ban hành Sứ điệp Ngày Thế giới Cầu nguyện cho Ơn Gọi, với chủ đề “THÁNH GIUSE: GIẤC MƠ CỦA ƠN GỌI”. Sau đây là toàn văn Sứ điệp được chuyển dịch từ bản tiếng Anh của trang http://www.vatican.va/

THÁNH GIUSE: GIẤC MƠ CỦA ƠN GỌI

Anh Chị Em thân mến,

Ngày 8 tháng 12 năm ngoái, kỷ niệm 150 năm tôn vinh Thánh Giuse làm Bổn Mạng của Giáo Hội Hoàn Vũ, được đánh dấu bắt đầu năm đặc biệt dâng kính cho Thánh Giuse (x. Sắc lệnh của Tòa Ân Giải Tối Cao, 8 tháng 12, 2020). Về phần mình, tôi đã viết Tông thư Patris Corde – Trái tim người cha, với mục đích là “ để gia tăng lòng yêu mến của chúng ta với vị thánh cao cả này”. Thánh Giuse là một nhân vật phi thường, nhưng đồng thời cũng là một con người “rất gần gũi với kinh nghiệm con người của chính chúng ta.” Thánh nhân đã không làm những điều lạ lùng phi thường, ngài cũng chẳng có những đặc sủng độc đáo, cũng chẳng có gì đặc biệt trong đôi mắt của những người đã từng gặp Thánh nhân. Thánh Giuse chẳng nổi tiếng hay thậm chí cũng chẳng đáng chú ý: các Tin Mừng không tường thuật gì cả, thậm chí cả một lời của ngài nói cũng không thấy có. Tuy nhiên, qua đời sống thường ngày, trong đôi mắt của Thiên Chúa, Thánh Giuse đã hoàn thành những điều thật phi thường.

Thiên Chúa nhìn vào trái tim (x. 1Sm 16,7) và nơi Thánh Giuse, Thiên Chúa nhận ra nơi ngài một trái tim của người cha, có thể trao ban và tạo ra sự sống giữa những thói quen hằng ngày. Các ơn gọi cũng có cùng mục tiêu như vậy: sinh ra và đổi mới cuộc sống mỗi ngày. Chúa khao khát làm lớn lên trái tim người cha và trái tim người mẹ: là những con tim mở ra, có khả năng với những sáng kiến vĩ đại, quảng đại hiến thân, cảm thông, nhân ái khi an ủi những âu lo, và kiên vững trong việc củng cố niềm hy vọng. Ngày nay, chức linh mục và đời sống thánh hiến rất cần những đức tính này, trong một thời đại bị đánh dấu bởi sự mong manh, nhưng cũng bởi đau khổ vì đại dịch, đã sinh ra những bấp bênh và những nỗi sợ hãi về tương lai và về ý nghĩa của cuộc sống. Thánh Giuse đến gặp chúng ta trong cách dịu dàng của Ngài, như là một trong “những vị thánh đứng bên cạnh”. Đồng thời, chứng từ mạnh mẽ của thánh nhân có thể hướng dẫn chúng ta trên cuộc hành trình ơn gọi này.

Thánh Giuse đề nghị với chúng ta ba từ chìa khóa cho mỗi ơn gọi cá nhân. Đầu tiên là giấc mơCon người thường mơ ước tìm kiếm thỏa mãn cuộc sống. Chúng ta thực sự nuôi dưỡng những hy vọng lớn lao, những khát vọng cao cả, mà những mục tiêu là phù du – như là sự thành công, tiền bạc, giải trí- không thể thỏa mãn. Nếu chúng ta hỏi ai đó diễn đạt trong một từ về ước mơ cuộc sống của họ, có thể sẽ gặp khó khăn để tưởng tượng câu trả lời: “được yêu”. Đó là tình yêu, tình yêu làm cho cuộc sống có ý nghĩa, bởi vì tình yêu mặc khải huyền nhiệm của cuộc sống. Thực vậy, chúng ta chỉ có cuộc sống nếu chúng ta cho đi cuộc sống; chúng ta chỉ thực sự sở hữu cuộc sống nếu chúng ta quảng đại hiến thân, từ bỏ cuộc sống. Thánh Giuse có rất nhiều điều để nói với chúng ta về vấn đề này, bởi vì qua những giấc mơ mà Thiên Chúa soi dẫn trong Ngài, Thánh Giuse đã làm cho cuộc đời của ngài trở thành một quà tặng.

Tin Mừng kể cho chúng ta nghe về bốn giấc mơ của Thánh Giuse (x.Mt 1,20;2,13.19.22). Cả bốn giấc mơ là tiếng gọi từ Thiên Chúa, nhưng không phải là dễ dàng để đón nhận đâu. Sau mỗi giấc mơ, Thánh Giuse đã phải thay đổi những kế hoạch của ngài và đón lấy rủi ro, hy sinh cho những kế hoạch riêng của ngài để đi theo những kế hoạch mầu nhiệm của Thiên Chúa, Đấng mà Thánh Giuse hoàn toàn tín thác, tin tưởng. Chúng ta có thể cật vấn chính mình, “Tại sao lại quá tin tưởng vào giấc mơ ban đêm như thế?” Mặc dù là vào thời xưa, giấc mơ được coi là rất quan trọng, nhưng giấc mơ vẫn còn là thứ nhỏ bé khi đối diện với thực tại cụ thể của đời sống. Vâng, Thánh Giuse đã để cho những giấc mơ hướng dẫn mình mà không do dự. Tại sao vậy? Vì trái tim của Thánh Giuse đã hướng về Chúa; thực sự đã hướng về Ngài. Một dấu hiệu nhỏ cũng đủ để “tai trong” của Thánh Giuse nhận ra được tiếng nói của Thiên Chúa. Điều này cũng áp dụng cho tiếng gọi của chúng ta: Thiên Chúa không thích mặc khải chính Ngài theo một cách ngoạn mục, áp đặt lên sự tự do của chúng ta. Thiên Chúa truyền cho chúng ta những kế hoạch của Ngài cách nhẹ nhàng. Thiên Chúa không làm cho chúng ta bị choáng ngợp bởi những viễn cảnh chói lọi nhưng là nói cách thầm lặng trong sâu thẳm tâm hồn của chúng ta, Ngài đến gần chúng ta và nói với chúng ta qua suy nghĩ và cảm xúc của chúng ta. Bằng cách này, Thiên Chúa cũng thực hiện nơi Thánh Giuse như vậy, Ngài đặt trước mắt chúng ta những chân trời thăm thẳm và bất ngờ.

Thực vậy, những giấc mơ của Thánh Giuse đã đưa ngài vào trong những kinh nghiệm mà ngài chưa từng tưởng tượng bao giờ. Giấc mơ đầu tiên của trong bốn giấc mơ này là đảo ngược lời hứa hôn của ngài, để trở nên cha của Đấng Messia; giấc mơ thứ hai là việc trốn thoát sang Ai Cập, để cứu sống gia đình mình; giấc mơ thứ ba là trở về quê hương, và thứ tư là lại làm thay đổi kế hoạch của ngài lần nữa, đưa ngài về Nazaret, nơi mà Đức Giêsu sẽ bắt đầu việc rao loan Nước Thiên Chúa ở đó. Giữa tất cả những biến động này, Thánh Giuse đã có được sự can đảm để bước theo, thực hiện theo thánh ý của Thiên Chúa. Vì thế, trong ơn gọi cũng vậy: lời kêu gọi của Thiên Chúa luôn luôn thúc giục chúng ta hãy đi bước đầu tiên, là hiến thân, tiến về phía trước. Không thể có niềm tin mà không có rủi ro. Chỉ khi từ bỏ chính mình hoàn toàn cách tự tin cho ân sủng, đặt những chương trình và những tiện nghi của chúng ta sang một bên, thì lúc đó, chúng ta mới có thể thực sự thưa “vâng” với Thiên Chúa. Và từng lời “xin vâng” sẽ sinh hoa trái bởi vì lời xin vâng trở thành một phần cho một kế hoạch lớn hơn, của những gì mà chúng ta chỉ nhìn thoáng thấy chi tiết, nhưng chính Đấng Họa Sĩ tuyệt diệu, là Thiên Chúa biết và thực hiện, biến mọi cuộc đời trở thành một kiệt tác. Về mặt này, Thánh Giuse là một ví dụ nổi bật của việc đón nhận các kế hoạch của Thiên Chúa. Sự chấp nhận của Thánh Giuse là một đón nhận mang tính chủ động: không bao giờ có đó sự miễn cưỡng hay cam chịu. Thánh Giuse “không cam chịu một cách thụ động, nhưng chủ động một cách can đảm và vững vàng.” (Patris Corde, 4). Cầu xin Thánh Giuse giúp mọi người, đặc biệt những người trẻ đang phân định ơn gọi, hãy để cho những giấc mơ của Thiên Chúa dành cho họ được trở thành sự thật. Cầu mong Thánh Giuse khơi gợi trong họ sự can đảm để thưa “vâng” với Chúa, Đấng luôn tạo nên sự kinh ngạc và chẳng bao giờ làm cho chúng ta thất vọng.

Từ khóa thứ hai ghi dấu hành trình của Thánh Giuse và đó cũng là hành trình của ơn gọi: phục vụ. Các Tin Mừng cho biết Thánh Giuse đã hoàn toàn sống cho người khác và chẳng hề sống cho bản thân mình. Dân thánh của Thiên Chúa đã gọi Thánh Giuse là bạn trăm năm trinh khiết nhất, dựa vào khả năng yêu thương vô cùng của ngài. Bằng cách giải phóng tình yêu khỏi mọi thứ chiếm hữu, Thánh Giuse đã mở ra cho sự phục vụ, thậm chí còn hiệu quả hơn nhiều. Sự chăm sóc yêu thương của Thánh Giuse đã trải dài qua nhiều thế hệ; sự bảo vệ đầy chu đáo của thánh nhân đã làm cho ngài trở thành đấng bổn mạng, bảo trợ của Giáo Hội. Là một người biết cách thể hiện ý nghĩa của việc hiến thân trong cuộc đời, Thánh Giuse cũng trở thành vị bảo trợ của ơn chết lành. Sự phục vụ và hy sinh của ngài chỉ có thể thực hiện được là bởi vì tất cả đều được nâng đỡ bởi một tình yêu lớn lao: “Mỗi ơn gọi đích thực được sinh ra nhờ bởi quà tặng của chính họ, đó là hoa trái của sự hy sinh chín muồi, đầy trưởng thành. Tương tự như vậy, chức linh mục và đời sống thánh hiến đòi hỏi phải có sự trưởng thành. Dù ơn gọi của chúng ta là gì, dù là kết hôn, độc thân hay trinh khiết, thì quà tặng về bản thân chúng ta sẽ không thể thành hiện thực nếu nó dừng lại ở việc hy sinh; đó là trường hợp, thay vì trở nên dấu chỉ cho vẻ đẹp và niềm vui của tình yêu, thì quà tặng về bản thân sẽ có nguy cơ trở thành một biểu hiện của việc không hạnh phúc, của sự buồn bã và thất vọng” (x.sdd, 7)

Với Thánh Giuse, phục vụ- như là một biểu tỏ cụ thể của quà tặng bản thân- không đơn giản chỉ là lý tưởng cao đẹp, nhưng còn trở nên một quy luật cho đời sống hằng ngày. Thánh nhân đã cố gắng tìm kiếm và chuẩn bị một nơi cho Đức Giêsu sinh ra; ngài đã làm hết sức mình để bảo vệ Con Trẻ khỏi cơn thịnh nộ của Hêrôđê bằng cách sắp xếp vội vã hành trình sang Ai Cập; Thánh nhân đã lập tức trở lại Giêrusalem khi lạc mất Con Trẻ Giêsu; ngài làm việc để hỗ trợ gia đình mình, thậm chí lao động ngay tại nơi đất khách quê người. Tóm lại, Thánh Giuse đã thích nghi với những hoàn cảnh khác nhau bằng thái độ của những người không nản lòng khi cuộc sống không xảy ra như họ mong đợi; ngài cho thấy sự sẵn lòng của người sống để phục vụ. Bằng cách này, Thánh Giuse đã đón lấy những hành trình thường xuyên của cuộc sống và đầy bất ngờ: từ Nazaret đến Belem cho việc kiểm tra dân số, rồi sau đó đến Ai Cập và lần nữa lại về Nazaret, và hằng năm lên Giêrusalem. Mỗi lần phải đối diện với những hoàn cảnh mới, Thánh Giuse không hề phàn nàn, nhưng luôn sẵn sàng trợ giúp để giúp giải quyết những tình huống. Chúng ta có thể nói rằng đây là bàn tay được giang rộng của Cha chúng ta trên trời đang vươn tới Con của Ngài trên mặt đất. Thánh Giuse không thể không trở thành mẫu mực cho tất cả mọi ơn gọi, được kêu gọi để trở nên những bàn tay năng động- luôn mãi của Cha, vươn đến những con cái của ngài.

Vì vậy tôi thích nghĩ về Thánh Giuse, đấng bảo vệ Chúa Giêsu, Đấng Bảo vệ của Giáo Hội, cũng là đấng bảo vệ các ơn gọi. Thực vậy, từ sự sẵn lòng phục vụ đi tới sự quan tâm bảo vệ của Thánh Giuse. Tin Mừng kể với chúng ta “Thánh Giuse đã chỗi dậy, và đang đêm đưa Hài Nhi và Mẹ Người trốn sang Ai Cập” (Mt 2,14), như vậy, tiết lộ cho thấy sự quan tâm khẩn thiết đến lợi ích của gia đình ngài. Thánh Giuse đã không mất thời gian để lăn tăn suy nghĩ về những gì mà ngài không kiểm soát được, nhưng là để dành toàn bộ cho sự chú ý đến những người đã được trao cho ngài chăm sóc. Sự quan tâm chu đáo ấy là một dấu chỉ của một ơn gọi đích thực, là bằng chứng của một đời sống đã được tình yêu của Thiên Chúa đụng chạm. Thật đẹp biết bao với gương mẫu của đời sống Kitô hữu mà chúng ta nêu ra để chúng ta đừng theo đuổi nữa những tham vọng của mình hay đắm chìm trong những ảo tưởng của chúng ta, nhưng thay vào đó là chăm sóc những gì mà Thiên Chúa đã giao phó cho chúng ta qua Giáo Hội. Khi đó, Thiên Chúa đổ tràn Thần Khí của Ngài và sự sáng tạo trên chúng ta; Ngài thực hiện những việc lạ lùng trong chúng ta, như đã làm nơi Thánh Giuse.

Cùng với lời kêu gọi của Thiên Chúa, hãy làm cho những giấc mơ lớn lao nhất của chúng ta thành sự thực, và sự đáp trả của chúng ta, là làm nên sự phục vụ một cách quảng đại và sự chăm sóc chu đáo, đi tới một có đó nét đặc trưng thứ ba của Thánh Giuse trong đời sống thường ngày và trong ơn gọi Kitô hữu của chúng ta, có tên là sự trung tín. Thánh Giuse là “người công chính” (Mt 1,19), hằng ngày kiên trì phục vụ Thiên Chúa và những kế hoạch của Thiên Chúa trong âm thầm. Vào thời điểm khó khăn cụ thể trong đời sống, Thánh nhân đã suy nghĩ kỹ về những gì phải làm (x.Mt. 1,20). Thánh Giuse đã không để cho bản thân mình vướng phải sự hấp tấp, vội vàng. Ngài không để cho những cám dỗ hành động nhanh nhẩu, chỉ đơn giản làm theo bản năng hay sống chỉ cho cái hiện tại khống chế ngài. Nhưng thay vào đó, Thánh Giuse suy xét mọi thứ cách kiên nhẫn. Ngài biết rằng thành công trong đời sống phải được xây dựng trên sự trung tín cách thường xuyên với những quyết định quan trọng. Điều này được thể hiện qua sự miệt mài kiên trì trong việc kinh doan của một người thợ mộc khiêm tốn (x. Mt 13,55), một sự kiên trì thầm lặng chẳng làm nên thông tin gì trong thời của ngài, nhưng lại truyền cảm hứng cho đời sống hằng ngày của vô số những người cha, người lao động và cho các Kitô hữu, kể từ đó. Đối với ơn gọi – giống như chính cuộc sống - chỉ trưởng thành qua sự trung tín hằng ngày.

Vậy sự trung tín đó được nuôi dưỡng như thế nào? Thưa, được nuôi dưỡng trong chính ánh sáng của sự tín trung nơi Thiên Chúa. Những từ đầu tiên mà Thánh Giuse đã nghe trong giấc mơ là lời mời gọi đừng sợ, bởi vì Thiên Chúa luôn trung thành với lời hứa của Ngài “Hỡi Giuse, con cháu Đa-vít, đừng ngại (đừng sợ)” (Mt 1, 20). Đừng sợ: những lời này Chúa cũng nói với các bạn, hởi các anh chị em thân mến, bất cứ khi nào bạn cảm thấy rằng, thậm chí ngay cả khi bấp bênh và đang do dự, bạn không thể trì hoãn ước muốn dâng hiến cuộc đời mình cho Ngài. Ngài lập lại những lời này, khi mà, có lẽ giữa những thử thách và hiểu lầm, bạn đang tìm kiếm đi theo thánh ý Ngài mỗi ngày, bất cứ nơi nào bạn tìm thấy chính mình. Đó là những từ mà bạn sẽ nghe thấy lần nữa, ở mỗi chặng, mỗi bước của ơn gọi, khi bạn quay trở lại với tình yêu thuở ban đầu của mình. Đó là một điệp khúc đồng hành với tất cả những ai –giống Thánh Giuse- thưa vâng với Thiên Chúa trong cuộc đời của họ, qua sự trung tín của họ nơi từng ngày.

Sự trung tín này là bí mật của niềm vui. Một thánh ca phụng vụ đã nói về “niềm vui trong sáng” có mặt tại căn nhà Nazaret. Đó là niềm vui của sự đơn giản, đó là niềm vui được trải nghiệm hằng ngày bởi những người quan tâm đến những vấn đề thực sự quan trọng: sự gần gũi trung thành với Thiên Chúa và với người thân cận của chúng ta. Thật tốt biết bao nếu cùng một bầu không khí, đơn sơ và rạng rỡ, tỉnh táo và đầy hy vọng, tràn ngập khắp các chủng viện, các tu viện, và cung thánh của chúng ta! Tôi cầu nguyện rằng anh chị em cũng sẽ cảm nhận được niềm vui này, hỡi những anh chị em thân mến, những người đã quảng đại làm cho giấc mơ của Thiên Chúa hiện thực trong cuộc đời bạn, phục vụ Ngài trong anh chị em của mình bằng sự trung tín, đó là bằng chứng hùng hồn trong thời đại của những lựa chọn và cảm xúc phù du mang lại mà không hề có niềm vui mang tính lâu dài. Xin Thánh Cả Giuse, Đấng bảo vệ các ơn gọi, đồng hành với bạn bằng trái tim người cha của Người!

Ban hành ở Rôma, tại Đền Thờ Latêranô, 19 tháng Ba năm 2021, Lễ Trọng Thể Kính Thánh Giuse.

Dịch: Nt. Teresa Ngọc Lễ, O.P
Nguồn: http://www.vatican.va

Dòng nữ Đa Minh Thánh Tâm, Dòng Đa Minh, dong Daminh, dong Da Minh Thanh Tam, Hội Dòng Đaminh Thánh Tâm...