BÀN TAY KỲ DIỆU
Con đã đi khá nhiều miền đất nước,
Ngắm kỳ công Cha, muôn vẻ đẹp xinh,
Một đèo Hải Vân uốn lượn tài tình
Như chú trăn khổng lồ tìm về nguồn suối nước,
Phải chăng đó là nhân loại luôn khát khao mộng ước
Tìm về nguồn vô biên là chính Đấng Tạo Thành ?
Đỉnh núi xanh, chòm mây bạc bao quanh,
Khiến con liên tưởng một vòng tay âu yếm
Của Tình Cha, Đấng quan phòng trang điểm
Cho muôn loài, dù là giống vô tri…
Đây vịnh Hạ Long, đàn rồng như mãi chiêm suy
Giữa sóng nước vẫn muôn đời réo gọi,
Từng phiến đá như muốn lên tiếng nói
Ca ngợi bàn tay Cha, Đấng tác tạo diệu kỳ !
Con đã tới động Phong Nha, hun hút thuyền đi,
Như thám hiểm cung lòng Cha với muôn kỳ thú,
Từng bông hoa đá nói thay lời tình tự
Của trái tim Cha yêu thương đến ngút ngàn !
Cảnh sắc muôn màu, Cha lộng lẫy điểm trang
Làm cho động Thiên Cung nên Thiên đường hạ giới !
Đường nét thật tài tình, con làm sao tin nổi
Rằng đó chỉ là tác phẩm của thiên nhiên !
Không, chính bàn tay kỳ diệu Cha đã làm nên
Cho con đến ngắm, sờ vào Tình Cha muôn vẻ…
Và, dù có ai bảo là ngây ngô, con cũng cứ tin như thế
Để lòng rung lên muôn nhạc khúc tuyệt vời !
Tình Cha Muôn Vẻ - Mây Trắng