THỜI GIAN
Con đã cám ơn Cha về nhiều thứ :
Về hiện hữu tuyệt vời từ chốn hư vô,
Và được làm con Cha từ khi con chưa ý thức
Về ơn gọi tuyệt vời : đời dâng hiến ước mơ !
Nhưng,
Có lẽ còn một thứ con chưa cám ơn Cha cho đủ,
Đó là thời gian : món quà tặng tuyệt vời,
Cha đã tác tạo nên con trong thời gian tuyệt mỹ,
Chờ đợi con lớn khôn, Cha chăm sóc từng ngày…
Nhờ thời gian, con hiểu được tình Chúa thương yêu,
Trong ánh bình minh, qua hoàng hôn tắt lịm…
Nhờ thời gian, trái cây có ngày đỏ chín,
Em bé trong lòng mẹ tính tháng chào đời.
Mùa Đông héo tàn, cây nảy lộc xanh tươi,
Thời gian trang điểm áo nàng Xuân muôn sắc,
Nắng Hạ đến tô hồng cho trái chín,
Rồi Thu sang nhuộm thắm sắc lá vàng…
Thời gian nào hàn gắn vết đau thương,
Liều thuốc thần tiên xóa tan cơn ác mộng,
Thời gian ươm cho cây đời chín mọng,
Tư tưởng già dặn thêm, thân xác trưởng thành,
Cùng với quá trình đời sống thiêng liêng
Cũng tiến triển dần theo năm tháng…
Với thời gian, ước mộng đời thành chán ngán,
Bóng tối giã từ một kiếp đi hoang,
Trần thế chán chê, mơ ước Thiên đàng,
Hồn phủ phục trước lòng thương xót Chúa…
“Thời gian là vàng” người ta từng nói thế,
Nhưng với con, thời gian còn cao quý hơn nhiều,
Vì với thời gian, con có thể mua được quê hương vĩnh cửu,
Ôi thời gian nhiệm mầu, quà tặng của Tình Yêu !
Tình Cha Muôn Vẻ - Mây Trắng