KHÚC DẠO ĐẦU
Ôi Giêsu, vì sao Ngài xuống thế
Trong hang lừa hối hám một đêm Đông
Giữa hoang vu, giá lạnh của cánh đồng
Sao xứng đáng với một vì Thiên Chúa ?
Khi muôn vật đắm chìm trong giấc ngủ,
Ngài âm thầm lặng lẽ xuống trần gian
Bỏ lại sau lưng Thiên quốc huy hoàng,
Nơi quán trọ, bị nhẫn tâm từ chối !
Ôi Giêsu, vì sao Ngài lại đổi
Thần tính cao sang lấy nhân tính yếu hèn,
Ánh sáng huy hoàng bằng tăm tối đêm đen,
Và cam chịu luật thiên nhiên chi phối ?
Ôi Thiên Chúa, ôi TÌNH YÊU NHẬP THỂ !
Trong đêm nay con đã hiểu tình Ngài :
Vì yêu thương nên từ trước muôn đời,
Ngài đã muốn sống chung cùng người thế,
Để minh chứng tình yêu, Ngài đâu kể
Phải xóa mình như trẻ nhỏ yếu hèn,
Sống nhờ vào hơi ấm của mẫu thân,
Chia sẻ kiếp phàm nhân bao khốn khổ !
Con lặng ngắm Hài Nhi trong máng cỏ,
Khúc dạo đầu của Bác ái Phúc âm
Và tiếp theo, trong suốt băm ba năm,
Ngài tô mãi chữ TÌNH THƯƠNG rực sáng !
Con quỳ đây, lòng say sưa chiêm ngắm
Tình trời cao trong Ấu Chúa kết tinh
Để chứng minh cho nhân thế tội tình :
Ngài là chính Tình Thương trong bản thể.
Tình Ca Mùa Đông - Mây Trắng