Đấm ngực,
Đấm ngực và đấm ngực…
Mỗi ngày con đấm ngực ít nhất sáu lần,
Và miệng đọc to lời kinh Sám hối…
Nhưng Chúa ơi,
Đời con đã có chi là đổi mới
Để đáng gọi là “Sám hối canh tân” ?
Nên hôm nay
Con xin đấm ngực một lần
Thay cho tất cả tháng năm quá khứ !
Ôi lạy Chúa, cúi xin Ngài tha thứ
Bao lỗi lầm con đã trót dại khờ,
Ân tình Ngài, con đã quá thờ ơ
Để chạy theo những gì là ảo ảnh,
Bao lỗi phạm ba lời Giao ước Thánh
Con chai lì trong phản bội, lọc lừa :
Mới hôm nào con phủ phục “chết cho đời”
Dâng Chúa hết những gì mình yêu quý…
Nhưng,
Chẳng bao lâu, con bắt đầu “đổi ý”
Lấy lại dần những sự đã hiến dâng…
Chúa thức tỉnh con, cho “ngã ngựa” đôi lần.
Con hoảng hốt vì “u đầu, sứt trán”…
Vội đấm ngực, thề sẽ không tái phạm !
Nhưng Chúa ơi,
Trái đất này vẫn xoay vần…
Con lại hướng theo quỹ đạo phù vân
Có màng chi lời Ngài thương nhắc nhớ !
Giờ phút này, con thành tâm sám hối
Ăn năn thật tình những ngày tháng đi hoang
Con được chi ? Cơn đói khát phũ phàng
Vì quá bám vào những gì tương đối,
Khi lòng trí con băn khoăn muôn nỗi
Trong kiếm tìm TUYỆT ĐỐI chính là Ngài !
Xin cho con trọn ngày tháng tương lai
Luôn sám hối và canh tân đổi mới…
Con dâng Chúa, đây trang nhật ký cuối,
Xin Ngài quên những dòng cũ úa vàng,
Con trở về đây, dù đã khá muộn màng,
Xin Ngài kể như bình minh cuộc sống !
Trầm Tư - Mây Trắng