TỰ BẠCH
Con chỉ là chút tàn dư cát bụi,
Được Đấng Tạo Thành truyền hơi thở nhân sinh,
Nhưng bao lần cát bụi làm hoen ố
Hơi thở tinh khôi của Đấng Tạo Thành !
Con chỉ là cánh hoa rừng man dại,
Hoàng Tử trời cao cúi xuống hái đem về,
Rồi chưng trong chiếc bình bạch ngọc,
Để đêm ngày chiêm ngắm đến say mê…
Con chỉ là giọt nước trong ao tù nhân thế,
Một ngày Vua đến thăm, vấy lên áo cẩm bào,
Qua lăng kính cẩm bào, giọt nước như biến thể
Thành quang phổ lung linh bảy sắc cầu vồng…
Con chỉ là cánh lục bình trôi nổi,
Thân xác kềnh càng, lòng trí rỗng không…
Xin đổ đầy tâm hồn con Thần Khí Chúa.
Để cuộc đời con đừng lạc bến ước mong.
Con chỉ là chú vịt trời khản cổ
Nhưng muốn cất cao ca khúc Tạ ơn,
Con vừa cố gắng mở làn hơi rè rè trong phổi,
Đã nghe bao âm thanh phụ họa chốn Thiên đường !
Tình Dâng Hiến- Mây Trắng