Ngày 2 tháng 11
CẦU CHO CÁC TÍN HỮU ĐÃ QUA ĐỜI
Hôm qua, Giáo Hội hân hoan mừng lễ Các Thánh, là những tôi trung của Chúa, đã khi hoàn tất cuộc đời dương thế và đang được ân thưởng hạnh phúc thiên đàng. Hôm nay, Giáo Hội cầu nguyện cho những người đã ra đi trước đang chờ ngày được hưởng kiến tôn nhan Chúa. Đây là cách thế Giáo Hội các tín hữu đang trên đường lữ hành, sống mầu nhiệm các Thánh thông công cách rõ nét nhất.
Việc cầu nguyện cho những người đã qua đời có nguồn gốc từ Cựu Ước: “Ông Giuđa quyên tiền, và gửi về Giêrusalem để xin dâng lễ đền tội; ông làm cử chỉ rất tốt đẹp và cao quý này vì cho rằng người chết sẽ sống lại...dâng lễ tế đền tạ cho những người đã chết, để họ được giải thoát khỏi tội lỗi” (2 Mcb 12, 43-46).
Giáo Hội từ những thế kỷ đầu đã có cầu nguyện cho các tín hữu đã qua đời. Thánh Augustinô, thế kỷ IV đã nói: “Nếu chúng ta không lưu tâm gì đến người chết, thì chúng ta sẽ không có thói quen cầu nguyện cho họ”. Theo sử liệu, Thánh Odilo (962- 1048), viện phụ của đan viện Clun, nước Đức, đã có sáng kiến cho Dòng của ngài cầu nguyện cho những người đã qua đời vào ngày 2-11, ngay sau lễ Các Thánh. Sáng kiến này được Giáo Hội đưa vào lịch Phụng vụ Rôma. Đức Gioan XIV đã thiết lập lễ Cầu cho các linh hồn từ giữa thế kỷ XI.
Thật vậy, trong một Hội thánh duy nhất của Chúa Kitô, những người còn sống, các thánh và các linh hồn đều thông công với nhau; mọi người hiệp thông trong đức tin, đức ái, trong đời sống Bí tích và trong lời cầu nguyện hàng ngày.
Công đồng Triđentinô (1545-1563) nhấn mạnh rằng lời cầu nguyện của người sống có thể rút bớt thời gian thanh luyện của linh hồn người chết. Công đồng Vatican II cũng dạy: “Giáo Hội lữ hành hết lòng kính nhớ, dâng lời cầu cho những người đã chết, vì cầu nguyện cho họ được giải thoát khỏi tội lỗi là một việc lành thánh...” (GH 50). Về sự bầu cử của các đẳng linh hồn, Công Ðồng dạy: “Khi được về quê trời và hiện diện trước nhan Chúa... các Thánh lại không ngừng cầu bầu cho chúng ta bên Chúa Cha...” (GH 49). Sự trao nhận đó vừa là một việc bác ái vừa là một bổn phận thảo hiếu phải đáp đền, đã làm cho Giáo Hội thêm vững bền trong sự thánh thiện. Ngày cầu nguyện cho các tín hữu đã qua đời liên quan đến niềm tin về luyện ngục và các thánh thông công.
Luyện ngục để thanh tẩy, hầu các linh hồn đạt tới sự thánh thiện cần thiết để bước vào thiên đàng. Giáo Hội nói đến một thứ lửa thanh luyện: “Đối với một số những lỗi lầm nhẹ, ta phải tin có một thứ lửa thanh tẩy trước ngày Phán xét, một số lỗi lầm có thể được tha ở đời này, nhưng một số lỗi khác thì được tha ở đời sau” (Th. Gregoriô Cả, Dial. 4,39). Các tín hữu tin vào Chúa Giêsu dù còn sống hay đã qua đời, dù đã được lên trời hay đang được thanh luyện cũng đều được thông hiệp với ơn cứu độ của Chúa Giêsu và cầu nguyện cho nhau.
Hội Thánh luôn cầu nguyện cho mọi người đã qua đời. Đó là những thực hành rất tốt để tưởng nhớ người đã qua đời. Việc giúp các linh hồn nơi luyện ngục bằng lời cầu nguyện và việc lành của các tín hữu, một mặt cứu giúp các linh hồn khỏi đau khổ, mặt khác giúp ta xa tránh tội lỗi và kéo ơn Chúa xuống. Nhờ đó, các linh hồn sẽ được ơn Chúa, được tha thứ tội lỗi.
Mỗi lần dự lễ cầu cho các tín hữu đã qua đời, chúng ta được mời gọi học biết cách chuẩn bị cho giờ Chúa đến, bằng đời sống tỉnh thức và sẵn sàng. Xin cho chúng ta trở nên người đầy tớ trung tín và khôn ngoan, sẵn sàng đón chờ Chúa đến bằng việc chu tất bổn phận Chúa trao, và làm sinh lợi cho Chúa và anh chị em mình bằng những nén bạc ân phúc Chúa đã trao ban. Cậy vì lòng Chúa xót thương, xin cho các linh hồn mau được hưởng nhan thánh Chúa muôn đời.
Nt. Cecilia Phạm Trang, OP tóm lược