LÒNG THƯƠNG XÓT CỦA CHÚA - CÁNH CỬA LUÔN MỞ RỘNG
Chúa Nhật IV Mùa Chay Năm C
Lc 15, 1-3.11-32
I. BÀI TIN MỪNG: Lc 15, 1-3.11-32
(1) Tất cả những người thu thuế và những người tội lỗi thường đến gần Ðức Giêsu mà nghe Người. (2) Còn những người thuộc phái Pharisêu và các kinh sư thì lẩm bẩm: "Ông này đón tiếp phường tội lỗi và ăn uống với chúng". (3) Ðức Giêsu mới kể cho họ dụ ngôn này:
"Một người kia có hai con trai. (12) Người con thứ nói với cha rằng: "Thưa cha, xin cho con phần tài sản con được hưởng". Và người cha đã chia của cải cho hai con. (13) Ít ngày sau, người con thứ thu góp tất cả rồi trẩy đi phương xa. Ở đó anh ta sống phóng đãng, phung phí tài sản của mình.
(14) "Khi anh ta đã ăn tiêu hết sạch, thì lại xảy ra trong vùng ấy một nạn đói khủng khiếp. Và anh ta bắt đầu lâm cảnh túng thiếu, (15) nên phải đi ở cho một người dân trong vùng; người này sai anh ta ra đồng chăn heo. (16) Anh ta ao ước lấy đậu muồng heo ăn mà nhét cho đầy bụng, nhưng chẳng ai cho. (17) Bấy giờ anh ta hồi tâm và tự nhủ: "Biết bao nhiêu người làm công cho cha ta được cơm dư gạo thừa, mà ta ở đây lại chết đói! (18) Thôi, ta đứng lên, đi về cùng cha và thưa với người: "Thưa cha, con thật đắc tội với Trời và với cha, (19) chẳng còn đáng gọi là con cha nữa. Xin coi con như một người làm công cho cha vậy". (20) Thế rồi anh ta đứng lên đi về cùng cha.
"Anh ta còn ở đàng xa, thì người cha đã trông thấy. Ông chạnh lòng thương, chạy ra ôm chồm anh ta và hôn lấy hôn để. (21)Bấy giời người con nói rằng: "Thưa cha, con thật đắc tội với Trời và với cha, chẳng còn đáng gọi là con cha nữa..." (22)Nhưng người cha liền bảo các đầy tớ rằng: "Mau đem áo đẹp nhất ra đây mặc cho cậu, xỏ nhẫn vào ngón tay, xỏ dép vào chân cậu, (23) Rồi đi bắt con bê đã vỗ béo làm thịt để chúng ta mở tiệc ăn mừng! (24) Vì con ta đây đã chết mà nay sống lại, đã mất mà nay lại tìm thấy". Và họ bắt đầu ăn mừng.
(25) "Lúc ấy người con cả của ông đang ở ngoài đồng. Khi anh ta về gần đến nhà, nghe thấy tiếng đàn ca nhảy múa, (26) liền gọi một người đầy tớ ra mà hỏi xem có chuyện gì. (27) Người ấy trả lời: "Em cậu đã về, và cha cậu đã làm thịt con bê béo, vì được lại cậu ấy mạnh khoẻ". (28) Người anh cả liền nổi giận và không chịu vào nhà. Nhưng cha cậu ra năn nỉ. (29) Cậu trả lời cha: "Cha ơi, đã bao nhiêu năm trời con hầu hạ cha, và chẳng khi nào trái lệnh, thế mà chưa bao giờ cha cho lấy được một con dê con để con ăn mừng với bạn bè. (30) Còn thằng con của cha đó, sau khi đã nuốt hết của cải của cha với bọn điếm, nay trở về, thì cha lại giết bê béo ăn mừng!"
(31) "Nhưng người cha nói với anh ta: "Con à, lúc nào con cũng ở với cha, tất cả những gì của cha đều là của con. (32) Nhưng chúng ta phải ăn mừng và hoan hỷ, vì em con đây đã chết, nay lại sống, đã mất, nay lại tìm thấy".
II. SUY NIỆM: LÒNG THƯƠNG XÓT CỦA CHÚA - CÁNH CỬA LUÔN MỞ RỘNG
Trong cuộc sống, ai trong chúng ta cũng có những lúc lầm lỡ, xa rời tình yêu của Thiên Chúa vì những cám dỗ và đam mê của thế trần. Dụ ngôn “Người con hoang đàng” không chỉ là câu chuyện về một người con lãng phí gia tài, mà còn là hình ảnh sống động về lòng thương xót vô biên của Thiên Chúa, Đấng luôn chờ đợi và sẵn sàng tha thứ cho những ai biết quay về. Đồng thời, dụ ngôn cũng mời gọi mỗi người suy nghĩ về thái độ của chính mình: Ta có dám trở về với Chúa sau những lỗi lầm? Ta có đủ rộng lượng để vui mừng khi người khác được tha thứ?
1. Sự xa cách và đổ vỡ
Dụ ngôn "Người con hoang đàng" cho ta thấy một bức tranh về sự xa cách giữa con người và Thiên Chúa. Người con thứ xin chia gia tài và rời xa cha mình, hình ảnh đó phản ánh sự tự do mà Thiên Chúa ban cho con người. Tuy nhiên, trong sự tự do ấy, con người đôi khi chọn con đường lầm lạc, chạy theo những đam mê thế gian và quên mất cội nguồn yêu thương. Khi đã tiêu tán hết tài sản, người con lâm vào cảnh túng quẫn, chấp nhận làm kẻ chăn heo, công việc nhục nhã đối với một người Do Thái. Chính trong cơn thiếu thốn đó, anh mới nhận ra sự trống rỗng và khát khao trở về.
2. Sự trở về và lòng thương xót
Điều đặc biệt trong dụ ngôn này là hình ảnh người cha. Ngay khi thấy con mình từ đằng xa, ông đã chạy ra đón, ôm anh vào lòng và hôn lấy hôn để. Đây là hình ảnh tuyệt đẹp về lòng thương xót vô bờ của Thiên Chúa. Ngài không xét đoán, không trách móc, chỉ có tình yêu và sự tha thứ. Người con chưa kịp nói hết lời thú tội, thì cha đã truyền mặc áo đẹp, xỏ nhẫn và làm tiệc mừng. Điều này cho thấy, Thiên Chúa không chỉ tha thứ, mà còn phục hồi phẩm giá cho những ai quay trở về với Ngài.
3. Sự ghen tị và cái nhìn hẹp hòi
Dụ ngôn không kết thúc với bữa tiệc, mà chuyển sang phản ứng của người con cả. Anh ta không vui mừng, trái lại, anh bực tức và trách móc cha. Anh nhìn sự tha thứ của cha như một sự bất công. Đây cũng là thái độ của nhiều người trong chúng ta khi giữ đạo chỉ vì bổn phận, mà không thực sự cảm nghiệm tình yêu của Chúa. Người cha kiên nhẫn giải thích: “Con à, lúc nào con cũng ở với cha, tất cả những gì của cha đều là của con”. Đó là lời nhắc nhở rằng, điều quan trọng không phải là công trạng, mà là tình yêu và lòng bao dung.
Dụ ngôn "Người con hoang đàng" là một lời mời gọi đầy yêu thương dành cho mỗi người chúng ta. Thiên Chúa không bao giờ mệt mỏi chờ đợi chúng ta quay về, Ngài không bao giờ chấp nhất những lỗi lầm quá khứ, mà luôn mở rộng vòng tay để tha thứ và phục hồi phẩm giá cho chúng ta. Đồng thời, dụ ngôn cũng là lời nhắc nhở để chúng ta đừng để mình rơi vào thái độ hẹp hòi, ganh tị như người anh cả, mà biết vui mừng trước lòng thương xót của Thiên Chúa dành cho mọi người. Khi cảm nghiệm được tình yêu bao la ấy, chúng ta được mời gọi sống bao dung hơn, yêu thương hơn, và sẵn sàng tha thứ như chính Chúa đã tha thứ cho chúng ta.
Lời Cầu Nguyện
Lạy Chúa là Cha nhân từ, con cảm tạ Chúa vì lòng thương xót vô bờ bến của Ngài. Nhiều lần con cũng như người con thứ, lạc xa Chúa vì những lầm lỗi và yếu đuối. Xin ban cho con ơn hoán cải để biết quay về cùng Chúa với tâm hồn chân thành. Cũng nhiều lần con giống như người anh cả, ganh tị và khép lòng trước ơn tha thứ của Chúa dành cho người khác. Xin cho con một trái tim rộng mở, biết yêu thương và tha thứ như Chúa đã tha thứ cho con. Amen.
Nt. Têrêsa Bùi Thị Kim Anh, OP.