SỐNG GIÂY PHÚT HIỆN TẠI BẰNG NIỀM VUI TIN MỪNG
Hình ảnh người môn đệ đích thực được thể hiện rõ nét nơi bức họa Tiệc ly, thánh Gioan tựa đầu vào ngực Chúa Giêsu và mắt nhìn ra phía trước, nghĩa là người môn đệ phải ở mật thiết với Chúa Giêsu rồi mới có thể thông truyền Chúa Giêsu cho thế giới. Đó cũng là sứ mệnh mà mỗi người nữ tu Đaminh được mời gọi: “Hãy nói với Chúa và nói về Chúa”, “hãy chia sẻ cho tha nhân điều mà mình đã chiêm niệm”. Trong sứ mệnh ấy, hòa chung với Giáo hội Việt Nam sống Năm Tân Phúc Âm hóa Gia đình và Cộng đoàn Thánh hiến, người nữ tu Đaminh cũng cần tân Phúc Âm hóa bản thân và cộng đoàn với châm ngôn: “Sống giây phút hiện tại bằng niềm vui Tin Mừng”. Như lời Đức Tổng Giám mục Phaolô Bùi Văn Đọc, Chủ tịch HĐGMVN, nhấn mạnh: “cần phải có một sự chuyển mình thật mạnh dạn, thật can đảm, chuyển từ một loại mục vụ bảo trì, gìn giữ và bảo vệ cơ chế, cơ sở sang một mục vụ truyền giáo đích thực… và cần phải Phúc-Âm-hóa mọi lãnh vực, mọi ngóc ngách của hữu thể, mọi bình diện của cuộc sống”1.
1. Tân Phúc Âm hóa bản thân
Trước tiên, để sống giây phút hiện tại bằng niềm vui Tin Mừng mỗi người nữ tu Đaminh cần phải tân Phúc Âm hóa bản thân. Nhưng tân Phúc Âm hóa là gì ? Theo Đức Phanxicô: “Tân nhưng không phải mới về nội dung, vì Tin Mừng vẫn là một, Chúa Kitô vẫn là một, hôm qua cũng như hôm nay, và mãi mãi vẫn như thế, mà mới trong nhiệt huyết, mới trong phương pháp, mới trong cách diễn tả, nhờ đặt Chúa Kitô ở trung tâm đời sống của chúng ta”2. Tân Phúc Âm hóa bản thân sẽ giúp người nữ tu Đaminh vui tươi, can đảm và hiệp thông như lời Đức Thánh Cha Phanxicô trong sứ điệp lễ khai mạc Năm Đời sống Thánh hiến: “Vui tươi để cho thấy sự theo Chúa và thực hành Tin Mừng của Người tràn ngập tâm hồn. Can đảm trong việc yêu mến Chúa và gửi gắm nơi Ngài tất cả niềm tin tưởng của mình, giống như các đấng sáng lập dòng đã làm. Hiệp thông trước hết phải được bén rễ trong mối tương quan giữa cá nhân với Thiên Chúa để trở nên những người xây dựng tình huynh đệ qua việc thực hành tình bác ái tương trợ phát xuất từ Tin Mừng đối với người nghèo khó”3.
Theo Đức Thánh Cha Phanxicô sống hiện tại cách say mê Thiên Chúa còn là sống Phúc Âm như các vị sáng lập Dòng đã sống: Chúa Kitô là lý tưởng, Phúc Âm là luật tuyệt đối, mọi luật khác chỉ là cách diễn tả và phương thế sống Phúc Âm, các lời khấn khiết tịnh, khó nghèo, vâng lời là biểu lộ tình yêu say mê của các ngài. Thế nên, người nữ tu Đaminh có để cho Phúc Âm cật vấn và Phúc Âm có là sách gối đầu giường, là điểm qui chiếu và chuẩn mực cho cuộc sống hằng ngày, cùng các chọn lựa của chúng ta không? Nếu chỉ đọc và suy niệm Phúc Âm thôi thì chưa đủ, Chúa Giêsu đòi chúng ta phải thực hiện Phúc Âm, phải sống các Lời của Ngài ngay trong giây phút hiện tại. Vậy Chúa Giêsu có thực sự là tình yêu trước hết, trên hết và sau hết của chúng ta không? Nếu được như vậy thì chúng ta mới hiểu được tình yêu là gì và mới thực sự yêu thương mọi người chúng ta gặp trên hành trình dâng hiến của mình, vì chúng ta có được trái tim của Chúa Giêsu.
2. Thi hành sứ vụ theo gương cha thánh và các anh chị thánh Dòng
Người nữ tu Đaminh sống giây phút hiện tại bằng niềm vui Tin Mừng qua việc noi gương bắt chước lối sống và cách phục vụ của cha thánh Đaminh và các anh chị thánh Dòng trong cách sống gắn bó mật thiết với Chúa và phục vụ hết lòng vì tha nhân. Từ cảm nghiệm lòng cảm thương của Chúa Giêsu trước đám đông bơ vơ như chiên không người chăn dắt, chữa lành các bệnh nhân, ban bánh cho họ ăn, ban cả chính mạng sống của Ngài, cha thánh Đaminh và các anh chị thánh Dòng cũng đã phục vụ nhân loại này với nhiều hình thức khác nhau: như cầu nguyện, rao giảng Phúc Âm, dạy giáo lý, giáo dục, săn sóc người nghèo, người bệnh. Lòng bác ái của các ngài là vô giới hạn và mở ra vô số con đường để mang hơi thở Phúc Âm vào các nền văn hóa và các môi trường xã hội đa dạng.
Còn chúng ta? là những con cái cha thánh Đaminh, chúng ta có trung thành với sứ mệnh đã được trao phó cho chúng ta không? Các sứ vụ, các hoạt động và sự hiện diện của chúng ta có đáp lại những đòi hỏi của Chúa Thánh Thần không? Chúng ta có theo sát các mục đích của sứ mệnh chúng ta trong xã hội và Giáo hội không? Chúng ta phải thay đổi điều gì? Chúng ta có cùng ước vọng đam mê với dân chúng không? Chúng ta có gần gũi với họ đến độ cùng chia sẻ niềm vui, đau khổ của họ, thực sự hiểu được và có thể đáp ứng các nhu cầu của họ không? Sự đam mê này liên quan tới tình yêu thương, tình bạn chân thực, sự hiệp thông sâu xa làm nên vẻ đẹp cho đời sống của người khấn giữ các lời khuyên Phúc Âm để bước theo thật gần hơn nữa với Chúa Kitô.
3. Sống cộng đoàn, một lời chứng sống động
Người nữ tu Đaminh cần sống giây phút hiện tại bằng niềm vui Tin Mừng qua gương mẫu đời sống cộng đoàn huynh đệ yêu thương và hiệp nhất. Trong một xã hội tôn thờ và đề cao chủ nghĩa cá nhân, sự phân biệt sắc tộc, văn hóa,… ngày càng trở nên phức tạp thì chúng ta, những người nữ tu Đaminh được mời gọi sống một gương mẫu cụ thể về đời sống cộng đoàn huynh đệ. Chính đời sống này địa vị của mỗi người được nhìn nhận và ân huệ của mỗi người được sẻ chia. Nhờ vậy mà chúng ta trở nên những con người của tình hiệp thông: can đảm hiện diện và làm chứng cho sự thật, để trở nên dấu chỉ đáng tin về sự hiện diện của Chúa Thánh Thần, Đấng đổ đầy sự đam mê vào các con tim khiến tất cả nên một4. Chúng ta cũng được mời gọi hãy sống tính hiệp thông của sự gặp gỡ, nghĩa là phải có khả năng cảm thấy và lắng nghe người khác, khả năng cùng đi tìm con đường, cùng đi tìm phương pháp, dõi theo ánh sáng mối liên hệ giữa Ba Ngôi Thiên Chúa, là mẫu gương của mọi mối tương quan giữa người với người. Để cuộc sống của chúng ta luôn thể hiện được niềm vui Tin Mừng, như trong lời mở đầu Tông huấn “Niềm vui Tin mừng” của Đức Thánh Cha Phanxicô: “Chúng ta cùng nhau tạ ơn Chúa Cha đã đổ tràn đầy con tim chúng ta Thánh Thần của Ngài, Đấng ban cho chúng ta niềm vui”. Phải, “ở đâu có các tu sĩ thì ở đó phải có niềm vui”. Cảm nghiệm được Thiên Chúa làm đầy con tim mình khiến mình hạnh phúc khi sống tình huynh đệ cộng đoàn sẽ nuôi dưỡng niềm vui của những người sống đời thánh hiến Đaminh. Đức Thánh Cha Phanxicô mong đợi chúng ta đừng tỏ ra cho nhau khuôn mặt buồn sầu, không hài lòng, không thỏa mãn, dù chúng ta cũng có những khó khăn, những đêm tối tinh thần, những thất vọng, những bệnh tật…. Nếu trong những hoàn cảnh này mà chúng ta học nhận ra được nơi bản thân mình và anh chị em chân dung của Chúa Kitô, Đấng vì yêu thương chúng ta mà không từ chối thập giá, thì chúng ta sẽ cảm nghiệm được niềm vui và niềm vui của chúng ta sẽ trọn vẹn.
Đức Giáo hoàng Bênêđictô XVI từng nói: “Hội thánh phát triển không phải bằng việc chiêu dụ, nhưng bằng sức thu hút”5. Đúng vậy, chính niềm vui và hạnh phúc của những người sống đời thánh hiến Đaminh sẽ lôi kéo các bạn trẻ và làm cho đời sống thánh hiến được tăng triển, chứ không phải bằng những kế hoạch tranh đua tìm kiếm cổ vũ ơn gọi. Như lời nhận xét của lương dân về cộng đoàn tín hữu đầu tiên “xem kìa, họ thương yêu nhau là dường nào”, và họ đã gọi đó là đạo yêu thương, nhờ đó lương dân gia nhập đạo làm Giáo hội phát triển. Cũng thế, công việc tông đồ của người nữ tu Đaminh chỉ hữu hiệu nhờ đời sống tỏa chiếu niềm vui và hạnh phúc của chúng ta khi sống Phúc Âm và đi theo Chúa Giêsu, chứ không phải do các phương tiện hiện đại và hoành tráng. Giá trị của Giáo hội tự nền tảng là do sống Phúc Âm và làm chứng tá cho đức tin, thực sự là muối đất và ánh sáng trần gian. Giáo hội được kêu gọi làm cho men Nước Chúa hiện diện trong xã hội, và Giáo hội thực hiện được điều đó bằng chứng tá tình huynh đệ, sự liên đới và chia sẻ6. Đức thánh cha Phanxicô đã liên hệ sự vui vẻ và sự thánh thiện: “Chúng ta chưa bao giờ nghe nói có một ông thánh buồn hay một bà thánh có bộ mặt đưa đám ma! Tín hữu Kitô là người có tâm hồn chất chứa bình an vì họ biết để niềm vui của họ vào Chúa khi đi qua những lúc khó khăn trong cuộc đời. Có đức tin không có nghĩa là không gặp khó khăn, nhưng có đức tin là có sức mạnh để vượt lên khó khăn, biết rằng chúng ta không một mình trước các khó khăn này. Và đó là bình an của Chúa cho các con của Người”7.
4. Cầu nguyện và giảng thuyết
Người nữ tu Đaminh sống giây phút hiện tại bằng niềm vui Tin Mừng với cuộc sống “luôn nói với Chúa và nói về Chúa”. Đối với người nữ tu Đaminh, những con người đi tìm chính Chúa hơn là công việc của Chúa, thì việc gắn bó với Chúa vừa là một động lực vừa là một đòi hỏi cho sứ mệnh chứng tá. Quả thế, việc dấn thân vì chính Chúa giúp người nữ tu Đaminh nhận biết Chúa là tuyệt đối và có qui chiếu mọi sự về Ngài, đến nỗi ngay cả giữa những cơn thử thách lớn lao và ngờ vực của đêm tối đức tin, chúng ta cũng cảm nhận được Chúa là tất cả. Xác tín này cổ vũ dấn thân sống bền đỗ đời sống và sứ vụ ơn gọi thánh hiến Đaminh trong mọi hoàn cảnh cuộc đời. Nó đem lại bình an và kích hoạt sức mạnh cần thiết để người nữ tu Đaminh sống vui tươi cuộc đời ơn gọi của mình, như Đức thánh cha Phanxicô mong muốn các nữ tu phải thể hiện niềm vui và một diện mạo nhân bản xuất phát từ việc nhận biết Chúa Giêsu: “Khi chị em bước vào cuộc hành trình suy niệm về Chúa Giêsu Kitô, cầu nguyện và sám hối với Ngài, lòng nhân bản của chị em phát triển. Làm thế nào để một nữ tu thể hiện lòng nhân bản của mình? Thông qua niềm vui, và ngày càng hân hoan hơn nữa! Tôi thật buồn khi nhìn thấy các nữ tu với khuôn mặt buồn rười rượi. Họ có thể mỉm cười, nhưng đó là một nụ cười giả tạo như những nụ cười của một tiếp viên hàng không. Không! Chị em hãy cho thấy nụ cười hân hoan đến từ niềm vui nội tâm nhé?”8.
5. Sống Ba lời khấn dòng bằng con tim tràn đầy yêu thương
Cuối cùng, người nữ tu Đaminh sống giây phút hiện tại bằng niềm vui Tin Mừng với một con tim đầy Thiên Chúa là một con tim hạnh phúc, chiếu tỏa và làm lan rộng niềm vui cho tất cả những người quanh mình, người ta sẽ nhận thấy ngay điều đó. Chính niềm vui thể hiện trong nụ cười và ánh mắt này biểu lộ việc người nữ tu Đaminh sống sung mãn ba lời khấn Dòng của mình, như Đức thánh cha Phanxicô nhắc nhở: “Đức khiết tịnh, nghèo khó, vâng lời trở thành một chứng tá vui vẻ của tình yêu Thiên Chúa trong cách chúng ta bám trụ vững vàng trên tảng đá của lòng thương xót… Chỉ khi nào chứng tá của chúng ta vui vẻ thì chúng ta mới lôi cuốn được giáo dân đến với Chúa Kitô; niềm vui này là ơn phúc được nuôi dưỡng bằng đời sống cầu nguyện, chiêm niệm Lời Chúa, cử hành các bí tích và sống đời sống huynh đệ cộng đoàn. Khi thiếu những chuyện này, thì lúc đó yếu đuối và khó khăn sẽ xuất hiện, làm đen tối niềm vui mà chúng ta đã từng biết một cách mật thiết ở buổi ban đầu con đường chúng ta đi”9.
Như thế, dù sống trong ơn gọi nào thì chúng ta cũng phải sống trọn vẹn ơn gọi của mình ngay trong giây phút hiện tại. Và chúng ta có hạnh phúc với ơn gọi của mình hay không điều đó còn tùy thuộc vào thái độ sống của chúng ta. Một trong những dấu chỉ cho chúng ta biết chúng ta đang hạnh phúc đó là chúng ta cảm nhận được niềm vui Tin Mừng ngay trong cuộc sống mình. Là một người thánh hiến cho Thiên Chúa, hơn thế nữa là một nữ tu trong ơn gọi Đaminh, chúng ta cũng phải thể hiện tính ngôn sứ trong giây phút hiện tại như lời mời gọi của Đức thánh cha Phanxicô: “Hãy đánh thức thế giới! Hãy trở nên những chứng tá của một lối cư xử, một lối hành động, một lối sống khác! Sống một lối sống khác biệt là điều có thể trong thế giới này. Chúng ta đang nói dưới viễn tượng cánh chung về các giá trị của Nước Trời đã nhập thể tại đây, trong thế giới này. Vấn đề ở đây là từ bỏ mọi sự mà bước theo thầy Giêsu bằng một cách thức đặc biệt, cách thức ngôn sứ. Đó chính là lời chứng mà tôi mong đợi nơi anh chị em. Các tu sĩ cần trở thành những người nam và nữ có thể đánh thức thế giới”10
Nt. Têrêxa Avila Nguyễn Thực, OP
1. http://www.hdgmvietnam.org/duong-huong-muc-vu-cua-giao-hoi-chua-kito-tai-viet-nam/5540.63.8.aspx
2.http://www.hdgmvietnam.org/goi-y-muc-vu-cho-nam-tan-phuc-am-hoa-doi-song-giao-xu-va-cong-doan-de-tai-4/6789.36.17.aspx
3. http://vietcatholic.org/News/Html/133063.htm
4. xem Ga 17, 21.
5.Tông Huấn Niềm Vui của Tin Mừng, cuối số 14.
6. ĐTC giảng Lễ Vọng Chúa Thánh Thần ngày 18 tháng 5 năm 2013.
7. Kinh Truyền Tin Chúa Nhật 14/12/2014.
8. ĐTC Phanxicô nói trong chuyến viếng thăm các nữ tu Đền Thánh Clara
9. ĐTC Phanxicô nói khi gặp các tu sĩ trong cuộc thăm viếng mục vụ Hàn Quốc.
10. ĐTC Phanxicô trả lời các Bề trên Tổng quyền Dòng Nam ngày 29/11/2013 tại Rôma.